[ Mùa xuân ] Chương 1

 

11417453635bb25b8dl

Chương một

Tên: Minh Nguyệt .

Mọi người cũng không có nhìn lầm a , tên của cậu quả thật kêu là “Minh Nguyệt”, họ ‘Minh’, tên ‘Nguyệt’  .

Tôi lần đầu tiên nhìn thấy cái tên này , đã nhiều lần hỏi lại cậu, “Thật là tên như vậy à?”

Cậu thật vui vẻ gật gật đầu , vui đến có chút quá thái mà nhìn tôi , “Anh không biết là tên này hay lắm sao, rất có ý thơ.”

Tôi đúng là không biết nên nói như thế nào , “Nga” một tiếng, kiểm tra chứng minh thư của cậu , phát hiện quả thật là “Minh Nguyệt ” .

“Cha mẹ của cậu lúc trước nghĩ như thế nào mà lấy cho cậu cái tên này ???”

Cậu nói : “Bọn họ không phải lấy cho tôi cái tên này, tên này sau đó tôi tự mình đi thay đổi a .”

“Vậy lúc trước cậu gọi là gì ?”

“Ha hả, Minh Lượng (sáng ngời).”

Quả thực, công lực đặt tên của cậu so với ba mẹ thâm hậu hơn không ít nha .

Về vấn đề tình cảm bấp bênh của cậu , tôi nhìn thấy thực sự rất rõ ràng, “Tôi mất thời gian ba năm mới quên cô ấy ( người bạn gái thứ nhất của cậu  ), đem tình cảm đặt tới trên người nàng ( người cậu hiện tại coi trọng ) , cho dù nàng cự tuyệt tôi , tôi cũng sẽ không buông tha .”

Tôi chỉ hảo hảo cổ vũ cậu , “Ân, quả thật là nên như vậy. Nếu cậu lần đầu bị cự tuyệt , đã đem người ta thành người lạ, nàng nhất định sẽ cho rằng cậu không có thành ý , cảm thấy cậu người này thực kém cỏi, vô luận là như thế nào , cậu xin tiếp tục cố gắng đi.”

Cậu đối với lần này ôm thái độ lạc quan mà kiên định , “Tôi sẽ không buông tha .”

Về người bạn gái thứ nhất của mình , cậu cũng cùng tôi nói không ít.

Một sự kiện lãng mạn nhất chính là : Ước chừng ngày đó đổ tuyết, mới vừa tan buổi tối tự học, trên hành lang người đặc biệt nhiều, phi thường ồn ào, bạn gái cậu theo lớp bên cạnh đi tới tìm cậu , kêu tên của cậu : “—— Nguyệt.”

Cậu nói nàng kêu chính là “Nguyệt”, vì thế tiểu tâm can bùm bùm mà nhảy múa , hơn nữa khẳng định còn đỏ mặt, nghĩ đến đúng là nàng rõ ràng thân mật như vậy mà kêu tên mình.

Cậu cho rằng kêu độc một chữ như thế làm cho người ta cảm thấy tình cảm phi thường triền miên .

Kỳ thật, tôi ngượng ngùng nói cho cậu biết, cậu thực sự không phải lúc ấy xem 《 Vườn sao băng 》 đến mơ mộng sao .

Tỷ như Hoa Trạch Loại kêu ” Loại “,  Đằng Đường Tĩnh kêu ” Tĩnh ” .(*)

(*) Hoa Trạch Loại : Hanazawa Rui – Nhân vật trong bộ truyện tranh “Hana Yori Dango – Con nhà giàu” của tác giả KAMIO Youko

Đằng Đường Yên Tĩnh: Todo Shizuka, Nhân vật nữ phụ cùng bộ truyện.

Người bình thường, thật sự kêu độc một chữ , không biết ngại ngùng sao?

Nhưng cậu lại cố tình coi đây là chuyện tối lãng mạn , hơn nữa một số người bạn của cậu nói, trong lúc đó có một người bạn là bạn tốt nhất của cậu , cũng chính là tên bạn hữu này đem tiểu tâm can đang bay ở trên mây trắng của cậu đánh rơi xuống mười dặm bùn đất , “Tôi lúc ấy đang ở bên cạnh, nàng rõ ràng là kêu cậu ‘Minh Nguyệt’ , cậu nghe lầm đi.”

Tất cả bạn hữu đều một bộ biểu tình ‘thì ra là thế ‘ nhìn cậu , cậu ngơ ngác nhiên mà mất mát mà đánh giá mọi người, hữu khí vô lực, “Thật sự? Nàng rõ ràng kêu tôi là ‘Nguyệt’ thôi mà .”

Mọi người: “=3= Cậu nghe lầm .”

Cậu phỏng chừng lúc ấy đúng là khóc không ra nước mắt đi.

Một sự kiện quá ngốc nghếch .

Cậu cùng bạn gái bên nhau đã nhiều năm , nhưng là,  quan hệ như vậy, rõ ràng ngay cả tay của đối phương cũng chưa từng cầm qua.

“Người khác thời gian dài như vậy chỉ sợ là cái gì cần làm đều đã làm rồi , cậu như thế nào ngay cả tay cũng chưa cầm được ?”

Cậu thực sự uể oải a , cậu nói, kỳ thật có một lần có thể nắm tay được nha , lúc ấy chỉ có hai người cậu cùng nàng , cậu phỏng chừng lúc ấy lại là mặt đỏ tim đập mà không biết làm sao đi. Hai người đi thật lâu, đối phương thì nhắc nhở cậu , “Chúng ta mặt đối mặt, cầm tay nhau đi.”

Cái thời điểm kia , quả thật là rất tinh khiết a.

Cậu rất choáng váng, lúc sau vẫn thực sự hối hận, cậu nói lúc ấy nghe được hai tiếng ”cầm tay” thì nhiệt huyết thiêu trụi luôn đại não , vô luận như thế nào không thể tưởng tượng được hình ảnh hai người song song cùng bước , làm sao có thể mặt đối mặt, vì thế, đối phương nhìn cậu vẫn không phản ứng, bước đi trước .

Cậu nói cậu đem vấn đề này suy nghĩ thật lâu, thật lâu thật lâu sau, có lẽ là lúc đã chia tay xong , cậu mới kịp phản ứng, lúc ấy chỉ cần nghiêng người , thì đã mặt đối mặt rồi .

Thiên hạ còn có loại phản xạ chậm chạp thế này sao?

Này thiệt là kẻ ngốc a!

Còn một sự kiện khác khiến người ta không thể nói được một lời nào , đó là :

Tiếng Anh của cậu phi thường thối nát, thối nát đến nông nỗi nhân thần cộng phẫn .

Cậu cùng bạn gái học lớp bên cạnh, nhưng vẫn như cũ thường xuyên viết thư.

Kỳ thật như vậy vẫn có thể xem là một loại lãng mạn .

Cậu cùng người bạn gái trước sau vài năm chia tay , còn đem thư lấy ra xem nữa, sau đó, có một ngày, cậu đột nhiên buồn nản mà nói, “Nếu tôi lúc trước tiếng Anh có thể tốt hơn một chút, tôi vô luận như thế nào cũng sẽ không cùng nàng chia tay.”

Cậu vác vẻ mặt cầu xin nói ra nguyên nhân, thì ra bạn gái cậu viết thư cho cậu tất cả đều là dùng thống nhất một loại giấy viết thư, hoa văn trên giấy viết thư đúng là hoa thể tiếng Anh của từ đơn “miss you”, nhưng là, cậu học trung học tiếng Anh quá kém , vẫn không rõ từ đơn này là có ý gì, thế cho nên, cậu cảm thấy chính mình không có cậu rõ được tâm ý mà bạn gái dành cho cậu , thế cho nên… Kết quả tất cả mọi người đều biết a .

Cậu đối với việc này thống khổ không thôi, cảm thấy chính mình phụ lòng đối phương, bất quá, lúc sau cậu cũng không hạ quyết tâm cố gắng học tập tiếng Anh, bởi vậy có thể thấy được…

♥ Lời vàng lời ngọc ♥